Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

VỘI VÃ

Sao lúc nào ta cũng vội vã? Hình như ta chưa kịp làm điều gì đó cho mình?
Có lẽ thế thật.
Đã đến tuổi phải giã từ sự nghiệp ta vẫn thấy mình chưa thật sự trưởng thành. Ta vẫn còn ngu ngơ khi nghe ai đấy bảo rằng "Hãy biết yêu bản thân mình và hãy biết sống cho bản thân mình trước đã". Ta nhẩm tính lại, hình như ta chưa làm điều gì cho bản thân mình cả. Mỗi khi muốn làm điều gì đó cho bản thân, ta lại cảm thấy như xa xỉ quá, hoang phí, lại thôi.
Chưa kịp làm gì. Và đã muộn.
Ngày hôm qua, thiết tha và chua xót, ta nói với một đồng nghiệp " Bây giờ chị đã bớt phần nào lo lắng cho con. Chị gần như tập trung hoàn toàn vào công tác giảng dạy. Và chị thấy đến bây giờ chị mới đủ độ chín trong nghề nghiệp. Vậy mà chị chỉ còn mấy tháng nữa thôi. Chị không biết sẽ sống như thế nào khi giã từ bục giảng"
Đúng là vội vã, vội vã mà chả kịp làm gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét